Người nói em đừng nhìn
Để lòng vội sao xuyến
Người bảo em chớ cười
Rộn ràng nhịp con tim
Vậy chớ,
Người muốn gì
Em hờn dỗi người ngơ
Em trách vu vơ người bảo em khờ.
Người im đi, em ghét
Mắt hững hờ,
Miệng cười lớ ngớ
Em theo người ta,
Người ở đó mà bất ngờ!
Haha, Hân hâm hâm
Ai cho tôi biết, tôi viết thơ vậy thì khi yêu đạt mấy độ?